ĐẠI HỌC VINH - THANH XUÂN GỞI MÃI NƠI NÀY
Lê Thị Hồng, 57A, SP Hóa học
(Bài đạt giải Ba)
Bầu trời ngàn sao lấp lánh
Lung linh ước vọng học trò
Mái trường long lanh mắt sáng
Sáng ngời ước vọng thầy cô...
Đại học Vinh, dòng sông mát
Giọt trong kiến thức loài người
Cho em biết bao bài học
Lớn dần nhân nghĩa - tinh khôi.
Đại học Vinh, mái nhà em đấy
Thanh xuân gởi mãi nơi này
Bảng đen sáng dòng chữ trắng
Tay thầy vẫy ước mơ bay.
Nắng xuyên hàng cây lấp lánh
Búp hoa còn giấu trong cành
Tuổi xuân với bao khát vọng
Cho đời đủ sắc tươi xanh
Cô ơi! Ngọt ngào giọng nói
Bao lời nhắn nhủ tâm tình
Tình thương chảy tràn trang giấy
Cho em khôn lớn mỗi ngày
Thầy cô cùng nhau thắp sáng
Mơ ước của tuổi xuân xanh
Ngàn sao giữa trời ước vọng
Sáng ngời ánh mắt nên thơ.
TRƯỜNG VINH TRONG MẮT TÔI
Đặng Thị Như Bình, 55B2, Việt Nam học
(Bài được giảng Khuyến khích)
Tháng Tám thu về khắp thành Vinh
Là mùa heo may, mùa mưa bão
Khắp con đường miên man hương thảo
Nồng nàn mùi đất ẩm sau mưa
Em ở trường hay đã về chưa?
Giờ tan trường mưa vẫn rơi tầm tã
Hãy chờ đó dưới mái trường cao cả
Đợi ngớt hạt rồi hãy về nha!
Em ngồi đây và rồi chúng ta
Cùng ngắm lại ngôi trường em học
Nơi có thầy chẳng ngại ngần khó nhọc
Có cô nhiệt tình, bè bạn mến thương
Em có biết những vất vả đoạn trường
Cùng đồng hành theo tháng năm lịch sử
Gần sáu mươi năm làm thành phép thử
Nhưng Đại học Vinh vẫn tư thế kiên cường
Rằng những năm xưa chẳng ngại chiến tranh
Vẫn đào tạo hàng ngàn người cầm lái
Cho những con đò xuôi chèo mát mái
Con đò tri thức đến muôn nơi
Rồi bây giờ hòa bình em ơi
Trường mở rộng thêm nhiều ngành mới
Bởi đất nước vẫn luôn mong đợi
Những con người tài giỏi góp công
Mùa bão về em có thương không?
Dáng thầy cô giữa trời trút nước
Gian khó, nhọc nhằn làm sao đong được
Không chỉ là một sự hi sinh
Tiếng thân thương như tiếng tim mình
Bởi cái tên, lòng tự hào ở đó
Trong mắt tôi dù trong bão gió
Đại học Vinh vẫn sáng bừng lên
Mưa ngớt rồi thôi về đi em
Mai đến lớp học hành chăm chỉ
Ngoảnh nhìn lại thấy ấm lòng em nhỉ?
Bởi nơi này nuôi dưỡng ước mơ em...
NƠI ƯƠM MẦM CHO NHỮNG ƯỚC MƠ
Nguyễn Thị Uyên, 56A2, Giáo dục mầm non
(Bài được giải Khuyến khích)
Em yêu Trường đại học Vinh
Như yêu thầm kín mối tình tuổi xuân
Nơi đây, mơ ước ươm mầm
Cho bao thế hệ tiến thân vào đời
Dựng xây đất nước xanh tươi
Tô vào trang sử sáng ngời Việt Nam
Vượt qua thử thách gian nan
Ngôi trường yêu dấu đầu đàn trồng nhân
Thầy cô dạy bảo ân cần
Mở ra chân lý xa gần trước sau
Tâm tài đức độ uyên sâu
Làm người phải quý trọng câu nghĩa tình
Học cho ta, học cho mình
Cho đàn em nhỏ tươi xinh tháng ngày
Cho niềm vui ấm nồng say
Cho hoa kết trái thơm đầy vườn xuân.
Cho đời rộn tiếng chim ngân
Cho từng trang sách hóa vần thơ yêu.
Trường Vinh dạy biết bao điều
Em luôn cố gắng học nhiều, nhớ lâu
Mai này, dù có đi đâu
Lòng luôn ghi mãi ơn sâu cô thầy
Hôm nay hội ngộ sum vầy
Em cất tiếng hát ươm đầy ước mơ.
TÂM SỰ SINH VIÊN NĂM CUỐI
Vũ Duy Trung, 55B1, Công tác xã hội
(Bài được giải Khuyến khích)
Giữa phố đông, dòng người đang xuôi ngược
Tôi vội vàng trở lại đường Bạch Liêu
Tìm về thăm Đại học Vinh yêu dấu
Chân bước bâng khuâng, lòng cứ nôn nao.
Cảnh trời chiều hoàng hôn ảm đạm
Đại học Vinh lại rạng rỡ đông vui
Cảnh hoàng hôn nếu là sa mạc lửa
Thì Đại học Vinh tựa ốc đảo xanh tươi
Sáng bừng lên nét thanh tân vui mới
Ngôi trường trọng điểm sáng tương lai.
Thăm lại trường xưa kiếm tìm kỷ niệm
Những lối mòn lưu dấu tuổi xuân xanh
Khu nhà A - nhà B từng học chuyên ngành
Tiếng cười vui bạn bè như vọng mãi
Nhớ những hôm xếp hàng dài nạp học phí
Nhìn chùm roi trĩu quả đung đưa
Đến lượt gọi tên mà mãi chẳng ai thưa
Người ở sau: "Cho chừa! Bạn mất lượt!"
Dãy A0 sừng sững nơi sân trước
Tựa Trường Sơn chặn ngược gió Tây khô
Lữ khách ngang qua ai cũng trầm trồ
Khẽ gật gù: "Ồ! Trường Vinh đẹp quá!"
Bước tới Trường Chuyên trời chiều đã ngả
Màn đêm buông phủ, hiện trăng ra
Quảng trường Khoa học như bừng sáng
Trăng hiền đang rọi tưới hào quang.
Đứng dưới mênh mông sân trường vắng
Mình ta với ta và trăng mây
Đã bốn năm đủ lâu để cảm thấy
Học Trường Vinh, quyết định vậy không sai
Đại học Vinh - nơi gửi gắm tương lai
Tri thức nền cho ta ngoài mực giấy.
Khóa 55 - bây giờ là năm cuối
Đang miệt mài thực tập miền xa xôi
Nỗi nhớ trường nhớ lớp chẳng thể nguôi
Mượn ý thơ nói hộ để lòng vơi
Từ thâm tâm muốn gửi gắm một lời:
“Đại Học Vinh - Ôi! đẹp tuyệt Vời ”.
ĐẠI HỌC VINH YÊU DẤU
Võ Thị Ly, 56B Quản lí văn hóa
(Bài được giải Khuyến khích)
Bốn năm đại học như một cái ngước nhìn
Để lại sau lưng những ngập ngừng bối rối
Bỗng thoáng chốc tôi thấy mình thay đổi
Một chút buồn, lặng lẽ, bâng khuâng.
Mái trường xưa có in dấu hay không
Những kỷ niệm của một thời để nhớ
Trang lưu bút còn ấm nồng hơi thở
Những nỗi buồn, nỗi hờn giận vu vơ.
Có còn chăng những hàng cây, ghế đá
Những giờ ra chơi, ý ới trêu đùa
Để giờ đây mỗi đứa ở một nơi
Có còn đâu những buổi học hôm nao.
Rồi những tiếng gọi thân thiết mày tao
Đã rơi vào khoảng không gian yên tĩnh
Chỉ còn vang lên bước chân xưa tinh nghịch
Rồi lặng đi trong khoảng trống tâm hồn.
Đã xa rồi những lớp học dưới mái trường
Những giảng đường chỉ còn trong ký ức
Nhưng trái tim vẫn bồi hồi trong ngực
Vẫn thầm thì khẽ gọi Đại học Vinh.
TRỞ LẠI TRƯỜNG VINH
Nguyễn Thị Trà Giang, 56B Luật
(Bài được giải Khuyến khích)
Cho tôi trở lại mái trường xưa
Mái đỏ bao năm đã mấy mùa
Lũ trẻ tung tăng cùng tới lớp
Dặt dìu bố mẹ đến đón đưa
Cho tôi trở lại mái trường xưa
Trở lại Trường Vinh đã bốn mùa
Trở lại tháng năm vang tiếng nói
Của một người thầy đã rất xưa
Cho tôi trở lại mái trường xưa
Với những ngày cùng trải nắng mưa
Với cả thầy cô đầy nhiệt huyết
Với bè bạn trò chuyện say sưa
Cho tôi trở lại ngày hôm ấy
Cạnh gốc cây già có dáng ai
Ngồi đợi một người thương nhớ đến
Theo làn gió thoảng ta có hai
Cho tôi trả lại người thầy cũ
Trả những ân tình, những yêu thương
Trả những tiết dạy đầy nhiệt huyết
Trả tình yêu cuộc sống đời thường
Cho tôi góp lại muôn kí ức
Làm gói hành trang trở lại trường
Cho tôi kính trọng người thầy cũ
Vất vả cuộc đời tóc điểm sương
Cho tôi xin được ghi nhớ mãi
Kí ức tuổi xuân đã ở đây
Cho hồn tôi một lần trở lại
Thời còn trẻ dại lẫn thơ ngây.